Ngàn ngày – nghe có vẻ dài, nhưng lại trôi qua nhẹ như một cái chớp mắt.
Tối nay, mình chọn một chiếc váy trắng xinh xắn, tay ôm bó hoa mình yêu nhất, ngồi trong một góc quán thân quen – nơi mà ánh đèn vàng dịu trải dài như ký ức, và không gian lặng lẽ đủ để mình chậm lại, nhìn ngắm lại một hành trình đã qua.
1000 ngày – không chỉ là con số, mà là bao nhiêu câu chuyện, bao nhiêu lần cười, những ngày bình yên và cả những lúc vụn vỡ. Nhưng tất cả đều thật đáng nhớ.
Có những người đi qua, có người ở lại. Có điều đã mất, và có điều được giữ thật chặt.
Bức ảnh này chụp lại một khoảnh khắc rất “mình” – dịu dàng, bình yên và đầy hoa. Nhìn lại mới thấy: hoá ra, mình đã đi được xa hơn mình từng nghĩ.
Cảm ơn bản thân đã luôn cố gắng. Cảm ơn những người đã ở bên. Và cảm ơn 1000 ngày ấy – vì đã là một phần thật đẹp trong hành trình trưởng thành này. 🌸