Hôm ấy, 6 đứa tụi mình phi xe từ tận Xuân Mai sang Gia Lâm, chỉ để... làm gốm! Xa thì xa thật, nhưng đứa nào cũng háo hức muốn có thêm trải nghiệm ở chính thành phố mình đang sống.
Tụi mình ghé qua bảo tàng, dạo quanh làng gốm, ngắm những góc mộc mạc và hoang sơ, rồi cuối cùng cũng chọn được một chỗ để ngồi nặn thử. Không rõ sản phẩm hôm đó là “gốm” hay “gớm”, nhưng chắc chắn mỗi đứa đều có cho mình một món kỷ niệm chẳng thể tìm thấy lần hai.
Ảnh chụp hôm đó thì mờ nhòe, ánh sáng thiếu, bố cục sai — nhưng mà vui. Mà thật ra, có những thứ tiền cũng chẳng mua lại được, đúng không?